Nhập Tên cần tra

Âm Hán Việt: bổng, phụng
Âm Pinyin: fèng ㄈㄥˋ
Tổng nét: 8
Bộ: đại 大 (+5 nét)
Lục thư: chỉ sự & hình thanh
Hình thái: 𡗗
Nét bút: 一一一ノ丶一一丨
Thương Hiệt: QKQ (手大手)
Unicode: U+5949
Độ thông dụng trong Hán ngữ cổ: rất cao
Độ thông dụng trong tiếng Trung hiện đại: rất cao

Từ điển trích dẫn

1. (Động) Dâng lên (người bề trên). ◇Hàn Phi Tử : “Sở nhân Hòa Thị đắc ngọc phác Sở san trung, phụng nhi hiến chi Lệ Vương” , (Hòa Thị ) Người nước Sở là Hòa Thị lấy được ngọc phác ở trong núi Sở, dâng lên biếu vua (Chu) Lệ Vương.
2. (Động) Kính biếu, hiến. ◇Chu Lễ : “Tự ngũ đế, phụng ngưu sinh” , (Địa quan , Đại tư đồ ) Cúng tế ngũ đế, hiến bò làm lễ vật.
3. (Động) Kính vâng, kính nhận (mệnh ý của người trên). ◎Như: “phụng mệnh” vâng lệnh, “phụng dụ” kính tuân lời ban bảo.
4. (Động) Hầu hạ. ◎Như: “phụng dưỡng” hầu hạ chăm sóc, “phụng thân” hầu hạ cha mẹ.
5. (Động) Tôn, suy tôn. ◇Lưu Nghĩa Khánh : “Tần mạt đại loạn, Đông Dương Nhân dục phụng Anh vi chủ” , (Thế thuyết tân ngữ , Hiền viện ) Cuối đời nhà Tần loạn lớn, Đông Dương Nhân muốn tôn Anh làm chúa.
6. (Động) Tin thờ, tín ngưỡng. ◎Như: “tín phụng Phật giáo” tin thờ đạo Phật.
7. (Động) Cúng tế. ◇Bắc sử : “Tử tôn thế phụng yên” (Mục Sùng truyện ) Con cháu đời đời cúng tế.
8. (Động) Theo, hùa. ◇Nho lâm ngoại sử : “Vãn sanh chỉ thị cá trực ngôn, tịnh bất khẳng a du xu phụng” , (Đệ thập hồi) Vãn sinh chỉ là người nói thẳng, quyết không chịu a dua xu phụ.
9. (Danh) Họ “Phụng”.
10. (Phó) Dùng làm kính từ. ◎Như: “phụng khuyến” xin khuyên, “phụng bồi” kính tiếp, xin hầu.
11. Một âm là “bổng”. (Danh) Lương bổng của quan lại. § Đời xưa dùng như chữ “bổng” . ◇Hán Thư : “Kim tiểu lại giai cần sự nhi phụng lộc bạc, dục kì vô xâm ngư bách tính, nan hĩ” , , (Tuyên đế kỉ ) Nay quan lại nhỏ đều làm việc chăm chỉ mà lương bổng ít, muốn họ không bóc lột trăm họ, khó thay.

Từ điển Thiều Chửu

① Vâng, kính vâng mệnh ý của người trên gọi là phụng.
② Dâng, đem vật gì dâng biếu người trên gọi là phụng.
③ Hầu hạ cung phụng. Tôn sùng.
④ Một âm là bổng. Ðời xưa dùng như chữ bổng .
① (văn) Mang, bưng, (bằng hai tay): 使 Thần xin mang viên ngọc bích đi sứ (Sử kí);
② Dâng (lễ vật) cho người bề trên;
③ Cung kính tiếp nhận, vâng theo: Vâng theo mệnh lệnh, vâng mệnh;
④ Được: Được lệnh;
⑤ Tôn trọng, tôn thờ: Suy tôn;
⑥ Tin theo: Tin theo đạo Phật;
⑦ Phụng dưỡng, cung phụng, hầu hạ: Phụng dưỡng cha mẹ;
⑧ Kính (lời nói lễ phép): Nhờ..., làm ơn...; Ngồi tiếp, theo hầu; Xin khuyên; Kính trả lời; Kính báo;
⑨ Như (bộ );
⑩ [Fèng] (Họ) Phụng.

Từ điển phổ thông

vâng chịu

Từ điển trích dẫn

1. (Động) Dâng lên (người bề trên). ◇Hàn Phi Tử : “Sở nhân Hòa Thị đắc ngọc phác Sở san trung, phụng nhi hiến chi Lệ Vương” , (Hòa Thị ) Người nước Sở là Hòa Thị lấy được ngọc phác ở trong núi Sở, dâng lên biếu vua (Chu) Lệ Vương.
2. (Động) Kính biếu, hiến. ◇Chu Lễ : “Tự ngũ đế, phụng ngưu sinh” , (Địa quan , Đại tư đồ ) Cúng tế ngũ đế, hiến bò làm lễ vật.
3. (Động) Kính vâng, kính nhận (mệnh ý của người trên). ◎Như: “phụng mệnh” vâng lệnh, “phụng dụ” kính tuân lời ban bảo.
4. (Động) Hầu hạ. ◎Như: “phụng dưỡng” hầu hạ chăm sóc, “phụng thân” hầu hạ cha mẹ.
5. (Động) Tôn, suy tôn. ◇Lưu Nghĩa Khánh : “Tần mạt đại loạn, Đông Dương Nhân dục phụng Anh vi chủ” , (Thế thuyết tân ngữ , Hiền viện ) Cuối đời nhà Tần loạn lớn, Đông Dương Nhân muốn tôn Anh làm chúa.
6. (Động) Tin thờ, tín ngưỡng. ◎Như: “tín phụng Phật giáo” tin thờ đạo Phật.
7. (Động) Cúng tế. ◇Bắc sử : “Tử tôn thế phụng yên” (Mục Sùng truyện ) Con cháu đời đời cúng tế.
8. (Động) Theo, hùa. ◇Nho lâm ngoại sử : “Vãn sanh chỉ thị cá trực ngôn, tịnh bất khẳng a du xu phụng” , (Đệ thập hồi) Vãn sinh chỉ là người nói thẳng, quyết không chịu a dua xu phụ.
9. (Danh) Họ “Phụng”.
10. (Phó) Dùng làm kính từ. ◎Như: “phụng khuyến” xin khuyên, “phụng bồi” kính tiếp, xin hầu.
11. Một âm là “bổng”. (Danh) Lương bổng của quan lại. § Đời xưa dùng như chữ “bổng” . ◇Hán Thư : “Kim tiểu lại giai cần sự nhi phụng lộc bạc, dục kì vô xâm ngư bách tính, nan hĩ” , , (Tuyên đế kỉ ) Nay quan lại nhỏ đều làm việc chăm chỉ mà lương bổng ít, muốn họ không bóc lột trăm họ, khó thay.

Từ điển Thiều Chửu

① Vâng, kính vâng mệnh ý của người trên gọi là phụng.
② Dâng, đem vật gì dâng biếu người trên gọi là phụng.
③ Hầu hạ cung phụng. Tôn sùng.
④ Một âm là bổng. Ðời xưa dùng như chữ bổng .

Từ điển Trần Văn Chánh

① (văn) Mang, bưng, (bằng hai tay): 使 Thần xin mang viên ngọc bích đi sứ (Sử kí);
② Dâng (lễ vật) cho người bề trên;
③ Cung kính tiếp nhận, vâng theo: Vâng theo mệnh lệnh, vâng mệnh;
④ Được: Được lệnh;
⑤ Tôn trọng, tôn thờ: Suy tôn;
⑥ Tin theo: Tin theo đạo Phật;
⑦ Phụng dưỡng, cung phụng, hầu hạ: Phụng dưỡng cha mẹ;
⑧ Kính (lời nói lễ phép): Nhờ..., làm ơn...; Ngồi tiếp, theo hầu; Xin khuyên; Kính trả lời; Kính báo;
⑨ Như (bộ );
⑩ [Fèng] (Họ) Phụng.

Từ điển Nguyễn Quốc Hùng

Vâng theo. Nhận chịu. Td: Phụng mệnh — Dâng lên. Đưa lên — Làm việc. Td: Phụng sự — Nuôi nấng. Td: Phụng dưỡng.